CUỘC
ĐỜI
“Cuộc đời chỉ
có độc nhất một thứ: đó là phút giây hiện
tại, ngoài cái ấy ra không còn thứ gì khác nữa. Phút giây hiện tại bất tận
này chính là không gian trong đó, cuộc đời bạn được phô diễn, nó là yếu tố duy
nhất không thay đổi. Toàn thể đời sống đang diễn ra ngay trong phút giây này;
không có lúc nào mà đời sống của chúng ta lại không diễn ra trong phút giây hiện
tại”. - Eckhart Tolle.
“Một trong những
nguyên nhân chính gây xung đột là có một trung tâm, một tự ngã, một bản ngã, là
cặn bã của mọi ký ức, của mọi kinh nghiệm, của mọi tri thức. Trung tâm đó luôn
luôn cố gắng thích ứng với hiện tại hoặc nuốt chửng hiện tại vào nó – cái hiện
tại là ngày hôm nay, là mọi khoảnh khắc gồm có thách đố và đáp ứng của cuộc sống.
Nó muôn đời diễn dịch bất cứ gì nó gặp theo ngôn ngữ của những điều đã biết. Những
gì đã biết là tất cả nội dung của hàng ngàn ngày hôm qua, và với mớ cặn bã đó,
nó cố gắng gặp gỡ hiện tại. Từ đó nó cải tiến hiện tại và trong chính quá trình
cải tiến đó nó thay đổi hiện tại, và rồi tạo ra tương lai. Trong quá trình quá
khứ diễn dịch hiện tại và tạo ra tương lai, bản ngã, cái tôi, cái trung tâm này
bị trói buộc. Đó chính là chúng ta.” – Krishnamurti.
“Nhìn thẳng vào
hiện thể cái đang là là chân lý, và tất cả mọi sự khác đều là chạy
trốn thoát ly, chứ không phải chân lý, không tự hiểu bản thân thì nhất định rốt
ráo rồi cũng đi đến hỗn loạn ảo tưởng. Vì thế, thực tại cái đang là không phải ở
tận đằng xa hun hút . Thực tại ở đây, bây giờ, ngay lập tức. Sự vĩnh cửu hoặc sự
thiên thu phi thời gian là ngay bây giờ và một kẻ bị vướng kẹt vào lưới thời
gian không thể nào hiểu cái bây giờ ấy được.” – Krishnamurti.
“Cuộc đời sinh
ra để giác ngộ chứ không phải để thành công. Thành công cao nhất là giác ngộ ra
sự thất bại. Thất bại không phải để rút kinh nghiệm cho thành công về sau mà thất bại chính là thành công. Nói cho dễ
hiểu thì thất bại của cái ta ảo tưởng chính là thành công của pháp chân như thực
tánh. Cuộc đời quả là một quy trình hoàn hảo cho sự giác ngộ nhưng là bất toàn
cho cái ngã cầu toàn.” - Viên Minh.
“Buông là thái
độ để yên mọi sự mọi vật như nó đang là và chỉ thấy nó như nó đang là thôi chứ
không cho là, phải là, sẽ là gì cả. Nếu là thật sự buông thì tánh biết rỗng lặng trong sáng sẽ thấy
pháp một cách hoàn hảo, và tánh biết tự nhiên sẽ tự biết lúc nào nên thả lỏng,
lúc nào nên dụng công, mà không cần bản ngã xen vào phân vân tính toán.” -Viên Minh
“Vi vô vi nhi
vô bất vi” (Không làm gì mà không gì là không làm). - Lão Tử